91. Người nghèo

Thuở xưa có một người nghèo làm lụng vất vã, để dành được một ít tiền, xem thấy người giàu khác trong tâm tưởng rằng:
- Tiền của ta phải cho nhiều mới cùng người nhà giàu kia so sánh được. Nếu phải đem ra so sánh thì thật là thua xa, do đó y buồn bã thất vọng, muốn đem số tiền ít ỏi của mình đã có ném xuống sông.

Người chung quanh thấy thế can rằng:
- Tiền của anh tuy rất ít, nhưng có thể nuôi sống được anh bao nhiêu ngày. Nếu anh quăng xuống nước hết, chẳng phải là một xu cũng không còn không?

Chuyện nầy tỉ dụ: Trong hàng tăng chúng xuất gia, thấy các Ðại Đức, Thượng Toạ được người cúng dường nồng hậu, còn mình thì được ít, lợi dưỡng không bằng các Ðại Đức kia, chẳng những tự mình không chịu cố gắng tinh tấn tu học, mà lại nhân tài đức lợi dưỡng không bằng, rồi muốn bỏ đạo không tu, thật là hành động trái ngược.